Thứ Ba, 21 tháng 9, 2010

"Anh ở đâu, em ở đâu"

Một câu hát trong bài "Nửa hồn thương đau".
Giờ này anh đang ở đâu nhỉ? Em không nghĩ sự vắng mặt của anh lại có ảnh hưởng gì đến em.
Không nghĩ được là em gặp lại tâm trạng ấy. Tự dưng trái tim hơi hẫng đi một vài nhịp khi biết rằng anh đã lại ở đâu đó rất xa.
Em đang ngồi ở quán cafe quen thuộc, nơi cách đây mấy năm, khi anh và em đều còn trẻ hơn và chưa bị chai đi như bây giờ, em đã lấy hết can đảm để nói với anh rằng trong cả một đám đông, em chỉ nhìn thấy anh mà thôi.
Em vẫn nhớ hôm ấy cũng là một ngày mùa thu trời đẹp như hôm nay. Em vẫn cảm giác lâng lâng của ngày hôm ấy.
Bao nhiêu nước chảy qua cầu. Em cũng đã xa anh một thời gian dài đủ dể em nghĩ rằng anh sẽ không tác động gì vào cảm xúc, tâm trạng của em được nữa.
Em đã đi nhiều nơi và gặp nhiều người. Mọi người đều yêu mến em. Có một số người thì yêu em hoặc thích em.
Em tưởng rằng đã quên đi nỗi nhớ anh, quên đi cảm giác lâng lâng khi nhận được tin nhắn của anh, quên đi cảm giác bình yên khi ngòi uống cafe đâu đó với anh.
Nhưng cứ mỗi lần ở trước biển em lại không thể không nhớ đến anh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét